Tổng số lượt xem trang

lô-gic




“Những điều vô lý của Cộng hoà Nhân dân Ba Lan” là tựa đề cuốn sách, tuyển tập nhiều chuyện tiếu lâm, giai thoại chế giễu chế độ cộng sản Ba Lan, do Marcin Rychlewski biên soạn, nhà xuất bản “In Rock” – Poznan phát hành lần thứ nhất, 11/2006, © Vesper 2006. - Người dịch : Lê điễn Đức.

Một chú công an đi đến hiệu sách và hỏi người bán hàng có sách gì mới không.
- Có sách vừa mới phát hành nói về logic – người bán hàng đáp.
Chú công an hơi lúng túng không biết logic là cái quái gì, vì thế người bán hàng cố gắng cắt nghĩa cho anh ta hiểu:
- Nhà ông có bể nuôi cá cảnh không?
- Có.
- Thế trong bể thì có cá, đúng không?
- Đúng thế, nhiều thứ cá.
- Thế cá có thích bơi không?
- Dĩ nhiên là chúng thích rồi.
- Nếu cá thích bơi thì ta dễ dàng câu bắt chúng phải không?
- Đúng thế!
- Thế khi bắt được cá thì phải làm cái gì nhâm nhi, đúng không? Khi lâng lâng rồi mà có đàn bà bên cạnh thì tuyệt, đúng không? Mà đã có đàn bà trong tay thì mọi chuyện đều ổn cả. Đấy, logic là ở đấy.
Khoái quá, chú công an mua quyển sách mang ngay về đồn để khoe, gặp ngay một công an khác. Anh ta hỏi:
- Cậu có cái gì thế?
- Sách.
- Sách nói về cái gì?
- Về logic.
- Logic là cái quái gì nhỉ?
- Nhà cậu có bể nuôi cá cảnh không?
- Không!
- Thế thì cậu là thằng bê-đê, làm sao mà hiểu logic!





...

chuyện đại sứ


.
.
.
.


Trong một cuộc họp, phía Nga bảo dân VN mất vệ sinh toàn đái bậy ngoài đường, phía VN bảo: "làm đéo gì có chuyện đấy!". Phía Nga nói "Đêm nay bọn tao xách AK đi quanh hồ Tây, thấy thằng nào đái bậy là xử luôn..” . Phía VN “ok” ___ Sáng hôm sau, VN thiệt 37 mạng ______Ức chế quá, VN cử 2 đặc nhiệm sang Nga, vác colt đi quanh quảng trường đỏ và làm như bọn Nga. 2 chú đặc nhiệm đi cả đêm, vừa mệt vừa rét đến gần 2h sáng mới thấy 1 thằng đứng tè bên đường, 2 chú mừng quá nã sạch đạn vào hắn____ Hôm sau, báo chí Nga đưa tin: "Đêm qua, đại sứ VN ở Nga bị bọn khủng bố bắn chết khi đang làm nhiệm vụ”

.
.
.
.

xây dựng

..
.
.



Tại một cuộc họp của hợp tác xã nông nghiệp, đồng chí bí thư đảng uỷ xã phát biểu:
- Thưa bà con, cuộc họp hôm nay bàn về hai vấn đề về xây dựng. Vấn đề thứ nhất là mọi nhà phải xây chuồng heo để tăng nguồn cung cấp thịt cho đất nước. Vấn đề thứ 2 là xây dựng xã hội chủ nghĩa. Nhưng vì hiện nay trong thời kỳ quá độ, đất nước trải qua chiến tranh còn nghèo nàn, chúng ta chưa có đủ vật liệu để xây dựng chuồng nuôi heo. Vì thế chúng ta bắt tay vào việc xây dựng xã hội chủ nghĩa trước.






.
.
.

điều tra

.
.

.


Tổng bí trong tình trạng bực bội trở về nhà, vừa mở cửa đã la lối vợ:
- Bà cởi hết quần áo ra!
- Ông điên sao đấy ? – vợ tổng bí hét lên.
- Tôi ra lệnh cho bà cởi thì phải cởi, đây là mệnh lệnh của đảng, tôi đang thực hiện điều tra công vụ. Cởi ra nhanh lên!
Bà vợ đành im lặng ngoan ngoãn bỏ váy và áo ra.
- Cởi hết, trần truồng!
Bà vợ thấy nét mặt chồng căng thẳng và cương quyết nên sợ hãi làm theo. Tổng đi vòng quanh quan sát vợ rất kỹ, sau đó nói với vợ giọng đầy kinh ngạc:
- Tôi không thể hiểu được, có gì hấp dẫn đâu mà dân các nước tư bản chúng nó khoái khiêu vũ khoả thân thế nhỉ?


sự dối trá của chủ nghĩa tư bản




Một lính Nga nói chuyện với lính Mỹ.
- Thế nào, chỗ các anh chắc được ăn uống no đủ nhỉ? – Lính Nga hỏi.
- Tất nhiên là như vậy. Chúng tôi đến nhà ăn, thích gì thì lấy thoải mái, nhưng cố gắng ăn không để quá 6.000 calory.
Lính Nga về báo cáo cấp chỉ huy. Liền sau đó, các báo của đảng nêu một thí dụ điển hình về sự dối trá của chủ nghĩa tư bản.
Thông báo viết: “Chúng ta không thể tưởng tưởng nổi tại sao người Mỹ khoác lác quá đáng như thế. Để có 6.000 calory thì một lính Mỹ phải ăn tới 20 ký khoai tây và 16 ký bắp cải. Sức người nào có thể nhồi nhét được như thế !? ”.




Cửa Khổng

Trích Luận ngữ Tân thư

Khổng Tử có lúc dạy tới ba ngàn học trò. Vậy mà vẫn lũ lượt người đến xin học. Vì thế mới đặt ra lệ phải kiểm tra, phỏng vấn trước khi nhận, đại khái cũng hao hao như thi đại học hoặc cao đẳng bây giờ.
[…]
Một hôm, có người ăn mặc sang trọng ra dáng một vị quan to, xe cộ rình rang, tiền hô hậu ủng đến xin học. Tử Thượng được phân công ra tiếp. Tử Thượng lễ phép hỏi:
“Dám xin hỏi ông làm chức quan gì?“.
Ông kia trả lời:
“Chức gì lớn nhất mà thầy có thể nghĩ tới được“.
Tử Thượng hỏi tiếp:
“Vậy ông còn muốn học Phu Tử để làm gì nữa?“.
Ông kia trả lời:
“Ta học để bịt mõm thiên hạ“.
Tử Thượng nghe thấy hơi lạ tai. Bèn hỏi tiếp:
“Thế nào là bịt mõm thiên hạ?“.
Ông kia trả lời:
“Thầy còn giả đò không biết ư? Ta vốn xuất thân làm nghề hoạn lợn, song từ khi thành đạt thì chẳng thiếu thứ gì. Tước vị, bổng lộc, quyền hành, vây cánh… đủ cả. Chỉ phải cái bọn kẻ sĩ trong thiên hạ thấy ta không học hành gì, cứ chửi vụng ta là đồ thượng đẳng vô học. Ta thì không thèm chấp, song vợ con, cháu chắt ta thì không khỏi có lúc phiền lòng. Nay ta đến đây cốt để bù cái chỗ khiếm khuyết duy nhất ấy của mình mà thôi, để chúng nó không còn chửi vào đâu được nữa“.
Tử Thượng nghe ông ta nói, lưỡng lự không biết giải quyết ra sao. Cũng đành phải vào thưa lại với Khổng Tử. Khổng Tử thản nhiên phán ngay:
“Kẻ ấy đâu có cần học hành gì. Hắn đến đây chỉ cốt cho thiên hạ trông thấy hắn cũng từ cửa ta mà đi ra giống như những kẻ sĩ khác đó thôi“.
Tử Thượng nghe thầy nói chợt tỉnh ngộ, bèn lập tức trở ra. Quả nhiên thấy ông kia cùng đám lâu la, xe cộ đã rầm rĩ quay ra đến cổng, vừa đi vừa quảng cáo oang oang, cố tình cho thiên hạ chú ý. Chẳng thèm nói gì đến chuyện xin học nữa. Tử Thượng phục Khổng Tử quá, chỉ biết vừa nhìn theo vừa lẩm bẩm:
“Ta ở ngay trong nhà thầy, đọc sách thầy, nghe thầy giảng… Mà đến bây giờ mới hiểu được ý nghĩa của hai chữ: Cửa Khổng “.
Phạm Lưu Vũ